<![CDATA[ Một buổi sáng đầu xuân, trong căn nhà nhỏ ấm cúng trên phố Thuốc Bắc (Hà Nội), tôi có dịp trò chuyện cùng nhà khoa học Vũ Thị Điềm. Câu chuyện của chúng tôi không chỉ xoay quanh sự nghiệp nghiên cứu đồ sộ của bà, mà còn là những suy tư về khoa học, những ký ức về một thời đã xa.]]>
